Ori - cậu bé 6 tuổi trong khu cách ly tập trung
Một cuộc gọi với Ori sau bữa trưa vội của tôi, chúng tôi trò chuyện khoảng 10 phút. Ori là cậu bé 6 tuổi vừa hoàn thành cách ly tập trung tại An Giang sau khi cùng mẹ về Việt Nam từ Úc và đang thực hiện cách ly tại nhà.
“Con chào cô Vy” – Ori nói qua điện thoại, giọng cậu bé khiến tôi cảm thấy thân quen.
“Cô chào Ori. Cô hỏi Ori về việc đi cách ly tập trung nhé, Ori còn nhớ không? – “Dạ có”
“Khi con nghe mẹ nói phải ở khu cách ly thiệt lâu, con có sợ không?”
“Sợ gì ạ?” – Ori hỏi lại tôi rồi quay sang hỏi mẹ hai lần, mẹ và tôi đều cười vì Ori không biết phải sợ điều gì khi đi cách ly tập trung. Mẹ hỏi “Thế Ori chỉ không vui khi nghe đi cách ly thôi hả? – “Dạ”
“Trong khu cách ly, như đi lấy mẫu nè, cô coi hình thấy Ori có vẻ rất khó chịu phải không?” – “Dạ không, cái mũi thì đau tí còn cái miệng thì nhột thôi ạ”
“Thế vào khu cách ly, Ori có ngủ được không?” – “Cái giường nó cứng ạ, nhưng mẹ đã mua cho con cái gối với cái mền”
“Vậy Ori có ăn được không?” – “Dạ được, mà con ăn ít lắm”
“Ori đi cách ly thì Ori thường làm gì trong đó?” – “Con ăn sáng, rồi con chơi với mẹ, rồi con ăn trưa xong rồi con lại loay hoay xung quanh mẹ, con cũng ngồi nhìn mấy con ốc, con mèo ngoài sân, sau đó con ăn tối rồi con đi ngủ”. Ori kể từng đoạn ngắt quảng nhưng rất tập trung vì đang nhớ lại những ngày ở khu cách ly tập trung.
“Vậy ở khu cách ly, Ori có quen thêm bạn mới không?” – “Dạ, ở trong không có ai hết, không có bạn nào hết”
“Vào trong khu cách ly Ori có học bài không nhỉ? – “Con đọc sách” – “Ori đọc sách gì?” – “Animal”
“Lúc Ori sắp được về nhà, Ori có vui không con?” – “Vui lắm, con đi về sẽ được mẹ thưởng cho hai con hamster”
“Con đi cách ly với mẹ thôi, con có đi cách ly với ba không?” – “Dạ không, ba ở Úc”
“Thế Ori có nhớ ba không nhỉ?” – “Dạ có, mà bình thường con gọi ba, Ori cũng thường gọi cho bạn bè ở Úc và ông bà ở Việt Nam nữa cô”
“Giờ cô sẽ nói chuyện với mẹ Ori nhé, cô cảm ơn Ori, tạm biệt con” – “Dạ, tạm biệt cô”
Mẹ Ori nói thêm với tôi “Thường các bé đi cách ly rất lạc quan, có khi hơn cả người lớn vì được vui chơi. Bé nhà chị rất lạc quan và vui vẻ. Quan trọng là bố mẹ chuẩn bị tâm lý háo hức vui vẻ chứ đừng gieo tâm lý lo sợ, mệt mỏi cho bé. Khó khăn nhất có lẽ là thức ăn không hợp với trẻ con, nhưng được gửi mua đồ vào thêm nên cũng ổn đó em. Điều kiện phòng hơi không thoải mái lắm do giường cứng và nóng. Còn tâm lý thì Ori rất vui, chị không chụp hình nhiều đó, nhưng ngày nào bé cũng được chơi, tối được ngủ với mẹ nên rất vui. Quan trọng chị nghĩ bé phải có ba mẹ đi cùng thì sẽ vui vẻ nè”
Mọi người có thể chia sẻ câu chuyện của mình qua dự án của chúng tôi “Chia sẻ câu chuyện của tôi trong đại dịch COVID-19” qua đường link sau https://forms.gle/FJ4JaSgVy99z8Uub7
#tôichỉđicáchlythôinhé
#mọichuyệnsẽquanhanhthôi
#đoànkếtkhôngkỳthị
Bảo Vy – khoa Y tế Công Cộng, Đại học Y Dược TP.HCM