[Chuyện gia đình nhỏ trong khu vực phong tỏa]
“Ba mẹ ở nhà chơi với con, con vui lắm!”
Cuộc trò chuyện qua điện thoại với người mẹ trẻ đang thực hiện cách ly trong khu phong tỏa tại phường Tân Hưng Thuận, Quận 12. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện, tôi loáng thoáng nghe vài tiếng chim hót và tiếng cậu bé liến thoắng bên cạnh mẹ.
Nhà mình có bao nhiêu người em nhỉ? - Tôi hỏi
“Dạ, có hai vợ chồng với bé trai ba tuổi rưỡi ạ.”
“Hai vợ chồng thường đi làm cả ngày, bây giờ gặp nhau suốt thì cuộc sống gia đình như thế nào?”
“Mấy chị công ty em gửi cho đoạn clip về một em bé trong thời gian cách ly. Sáng ăn xong là bị mẹ mắng, bố ăn xong cũng bị mẹ mắng, lẩn quẩn cũng bị mẹ mắng, mẹ mắng hoài thôi, chị hỏi em cuộc sống có giống vậy chưa. Hiện tại thì chưa, nhưng 21 ngày thì chắc chắn không tránh khỏi rồi. Hiện tại gia đình em bình thường chị, không đến nỗi”. Nói đến đây hai chị em đều cười.
“Thế một ngày cả nhà mình hay làm gì? Mình có tập yoga không?”
“Bình thường mình đổ thừa là không có thời gian tập thể dục, giờ siêng lắm chị. Sáng hai vợ chồng tập, nếu sáng không tập thì chiều tập. Cũng có khi em đọc sách, nhưng nhiều lúc đọc sách thì bé cứ gọi “mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi” nên em cũng không đọc sách được.”
“Mà em chơi với con nhiều hơn á chị, em muốn dành thời gian cho con, chơi cùng con. Bé ngoan lắm, không đòi ra ngoài chơi, bé nói “ba mẹ ở nhà chơi với con, con vui lắm, cách ly đâu ra công viên chơi được, đâu ra siêu thị chơi được, ở nhà với ba mẹ chơi vui.” Em cũng đặt sách dạy ảnh học. Ở nhà với ảnh là thấy mau hết ngày.”
Thời gian cách ly tại nhà còn là cơ hội để hàng xóm biết nhau nhiều hơn và cũng để chúng ta hỏi thăm gia đình và họ hàng, những việc mà bấy lâu nay mỗi chúng ta đều khó có cơ hội thực hiện giữa cuộc sống bộn bề.
“Khu mình có bao nhiêu hộ em nhỉ?” – “Dạ 12 hộ á chị, đồ ăn từ ngoài hỗ trợ đưa vào, như khoai lang hay một bịch xôi rồi cả khu chia đều ra, vui lắm chị ạ. Ngày trước em cũng đi làm sáng tối, không nói chuyện nhiều với mọi người, nhưng mà bây giờ biết được nhiều người hàng xóm, mình cũng nói chuyện thân mật hơn xíu. Gia đình, mấy cô bác cũng hay gọi điện hỏi thăm, gửi đồ ăn qua cho. Thời gian rảnh em cũng nhắn tin hỏi thăm nhiều người thân, bạn bè.”
“Bên phường cũng phát cho mỗi gia đình một cây táo xanh, ngày nào tụi em cũng chăm cây ạ. Các hộ sẽ thi nhau chăm sóc cây táo của mình trong 20 ngày.”
Đến đây, tôi lại nhớ đến vài câu thơ của bác Lưu Quang Vũ:
"Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây đang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều.
…
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
…”
(Trích Phố ta – Lưu Quang Vũ)
#tôichỉđicáchlythôinhé
#mọichuyệnsẽquanhanhthôi
#đoànkếtkhôngkỳthị
Hải Liên, Bảo Vy, Như Hằng – Khoa Y tế Công Cộng, Đại học Y Dược TP.HCM